Sơn Trà Đỏ kể câu chuyện ngày xửa ngày xưa, có một chàng thanh niên cô độc tìm thấy một con quỷ tóc đỏ. Anh nuôi nấng, chăm sóc và đặt tên cho chú quỷ nhỏ là Aka, nhưng rồi một ngày nọ anh vì lo lắng cho vận mệnh của chú, vì mối quan hệ giữa người và quỷ đã khiến anh phải trả Aka về núi rừng. Thời gian trôi qua, tình cảm âm ỉ trong tim Sakichi đã thúc đẩy anh lên núi tìm Aka, và ở đó anh đã gặp…
SƠN TRÀ ĐỎ là cuốn truyện khắc họa chuyện tình chậm rãi, những xúc cảm giữa người và quỷ, hai giống loài không thể hiểu ngôn ngữ của nhau.
Kết cục của chuyện tình này sẽ như thế nào đây? Liệu rằng đây sẽ là một câu chuyện dài và khó khăn hay chuyện tình của cả hai sẽ nở thành những đóa sơn trà đỏ rực rỡ nhỉ?
Sakichi và Aka, hai giống loài khác nhau lại không hiểu được ngôn ngữ của nhau nên hai người chỉ có thể tự mình suy đoán ý nghĩ của đối phương. Sakichi nhìn nhận Aka bằng trái tim của một con người, vốn là kẻ bị ngoại hình của mình kìm hãm, anh luôn hy vọng Aka được tự do. Còn Aka, dưới con mắt của một con quỷ, cậu sợ hãi bản thân sẽ làm tổn thương anh, giống như con bướm năm ấy vô tình bị xé thành trăm mảnh. Vậy nên trong Sakichi, hy vọng Aka được tự do và mong muốn được bên cạnh cậu vẫn luôn giằng xé nhau. Aka đến rồi đi, rồi lại đến và biến mất vào mùa đông năm ấy, để lại Sakichi cùng lời hứa anh trao cho cậu. Bời vì cậu đang đợi, đợi một ngày anh không còn mối liên hệ với nơi ấy, đợi đến khi cả hai hiểu được câu nói: “ Tôi yêu em”.
- Sơn Trà Đỏ
- Tên gốc: Akitsubaki
- Tác giả: Rokuju Mita
Review từ Tiệm sách Lala
Một số trích dẫn từ Sơn Trà Đỏ
Anh cứ nghĩ rằng cả đời này sẽ không thể yêu ai, một mình một cõi…. Cho tới khi anh gặp được em.
Câu chuyện của chúng ta vốn dĩ bắt đầu từ lòng thương xót nhưng lại kết thúc bằng một tình yêu.
Một tình yêu vĩnh cửu….
—
Hễ nghe thấy tiếng động, tôi lại ngoảnh đầu, tìm kiếm bóng hình của Aka.
Tôi biết chứ. Tôi đã trả tự do cho em ấy rồi. Đây chỉ là Aka trong tưởng tượng của tôi thôi.
—
Em đã có bạn mới chưa?
Ở nơi đó có dễ sống không, Aka?
—
Em đã chờ anh cả một đời người…
—
Đóa sơn trà kia, em vì ai mà khoe sắc rực rỡ…
—